Tại Đức, quyền tự do ngôn luận được Hiến pháp bảo vệ, cho phép công dân bày tỏ quan điểm ngay cả khi nó chỉ trích chính phủ. Đây được xem là một trụ cột thiết yếu của một xã hội dân chủ.

Quyền tự do ngôn luận trong hiến pháp Đức
Quyền tự do ngôn luận (Meinungsfreiheit) là một trong những quyền cơ bản quan trọng nhất được quy định trong Hiến pháp Đức (Grundgesetz, Điều 5). Quyền này cho phép mọi người tự do bày tỏ và phổ biến ý kiến của mình bằng lời nói, chữ viết hay hình ảnh. Điều này bao gồm cả quyền chỉ trích các chính sách và hành động của chính phủ một cách công khai mà không sợ bị trừng phạt.
Giới hạn của quyền tự do ngôn luận
Tuy nhiên, quyền tự do ngôn luận không phải là tuyệt đối và có những giới hạn rõ ràng để bảo vệ các quyền và lợi ích hợp pháp khác. Pháp luật Đức không bảo vệ các phát ngôn khi chúng:
- Xúc phạm hoặc bôi nhọ danh dự của người khác.
- Kích động thù hận, phân biệt đối xử dựa trên chủng tộc hay tôn giáo.
- Gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng.
Phản ánh bản chất dân chủ
Việc công dân có thể công khai bày tỏ sự không đồng tình với chính phủ là một minh chứng rõ ràng cho nền dân chủ tại Đức. Nguyên tắc này khẳng định rằng nhà nước tồn tại để phục vụ người dân, chứ không phải ngược lại. Đây là sự khác biệt cốt lõi giữa một xã hội cởi mở và các hệ thống chính trị thiếu dân chủ.
© 2025 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC