Tết đến, mọi cảm xúc ùa về. Nhà nhà, người người hướng về tổ tiên, về gia đình, nguồn cội. Các lưu học sinh cũng vậy. Nỗi niềm xa quê cứ đau đáu trong họ. Có những cuộc gọi cả tiếng đồng hộ với mẹ...
Tâm sự


“12 năm rồi, có còn biết ‘Tết bây giờ’ như thế nào nữa đâu. Tất cả những gì còn lại trong ký ức tôi về Tết chỉ còn là những buổi chiều cuối năm cùng mẹ xách làn ra chợ mua lá dong,...

Bây giờ, Tết đến, tôi bất giác nhớ lại ngày xưa và có thể nói, trò chơi "ăn trầu" ngày Tết của chị em tôi hồi nhỏ với không khí êm đềm, tinh nghịch mà ngày thơ vẫn còn thơm mãi…

Chúng ta thường dành phần lớn thời gian và tình yêu cho người bạn đời, con cái của mình, nhưng lại không biết rằng, người yêu bạn nhất trên đời này lại chính là cha mẹ.

Không có tiền, người đầu tiên khinh bạn chính là người thân của bạn! Lời nhận xét vô cùng thực tế.

Con lớn lên, nhiều kiến thức hơn, dần thiếu kiên nhẫn và xem thường cha mẹ, khiến họ trở thành một "con nhím" thận trọng.

Hai vợ chồng tôi mới mua được căn chung cư có 2 phòng ngủ. Chị họ tôi cũng mới từ tỉnh lẻ ra, đồng cảnh ngộ nên tôi mời về nhà ở cùng. Nhưng giờ đây tôi thực sự ân hận vô cùng vì lòng tốt không đúng...

Thời gian quen nhau, không ít lần tôi hoài nghi vì em có nhan sắc, học thức lại vẫn cô đơn khi ngấp nghé tuổi 30 nhưng không ngờ em lại lừa dối tôi như vậy.

Ngày hôm nay sẽ khép lại một năm có niềm vui và cả những buồn đau, mất mát. Những chuyện đã qua là những chuyện không thể nào thay đổi, như nước đã chảy, như tên đã rời khỏi cung hay lời nói đã phát...

Bất kì bậc phụ huynh nào cũng có thể đặt hy vọng, niềm tin vào con cái. Tuy nhiên, khi kỳ vọng quá cao xa, cha mẹ lại vô tình tạo áp lực khiến trẻ rơi vào trầm cảm, bế tắc thậm chí là dẫn đến tự tử.

"... Bỗng một hôm chồng Loan gọi điện xin gặp tôi. Anh ấy nghi ngờ tôi và vợ mình có gian tình khi phát hiện ra tin nhắn của cô ấy..."