Niềm đam mê không bị dập tắt
Khi nghĩ đến nước Đức, bạn hãy quên đi những biểu tượng như xúc xích hay bia… Một người Đức “chính hiệu” có thể thoải mái cởi bỏ quần áo và nằm dài trên bãi cỏ.
Với người Đức, khỏa thân ở công viên, bãi biển, phòng tắm xông hơi hay bể bơi… là điều hoàn toàn bình thường. Vào mùa hè tại công viên Berlin và Munich, những người đàn ông trung niên với làn da dám nắng “không một mảnh che thân”, chỉ đội một chiếc mũ, nằm dài trên bãi cỏ, đọc tờ BILD-Zeitung và không ai cảm thấy ngại ngùng về điều này cả.
Ở Đức, khỏa thân là nét văn hóa truyền thống phổ biến, được gọi với một cái tên riêng FKK, viết tắt của cụm từ “Freikoerperkultur” mang ý nghĩa là “Văn hóa giải phóng cơ thể”. Niềm đam mê này bắt nguồn từ cuối thế kỷ 19 và trở thành một phần trong việc tập thể dục và tắm nắng nhằm rèn luyện sức khỏe. Ngoài ra còn có thể chữa một số chứng bệnh như lao và chứng thấp khớp.
Từ năm 1920, trong khi nhiều nơi ở châu Âu vẫn thịnh hành mốt mặc váy đến mắt cá chân, ở Đức đã có cho mình bãi biển khỏa thân đầu tiên ở đảo Sylt. Nhưng dưới thời Đức Quốc xã, loại hình văn hóa này được kiểm soát rất nghiêm ngặt dưới những luật lệ vì bị cho là hành vi vô đạo đức và là “nơi sản sinh ra chủ nghĩa Marx và người đồng tính”.
Đến năm 1942, những luật lệ này đã có phần mềm mỏng và nhận được sự hưởng ứng từ hai miền Đông-Tây. Thậm chí, khi chiến tranh xảy ra niềm đam mê khỏa thân trong lòng người Đức không hề mai một.
Năm 1949, khi đất nước bị phân chia, nhiều nơi ở miền Tây Đức bận rộn sáng lập ra Hiệp hội Văn hóa giải phóng cơ thể - ngày nay tổ chức này là một phần trong Thế vận hội thể thao Liên đoàn Đức và cũng là thành viên lớn nhất của Liên đoàn Quốc tế Naturist.
Hàng loạt bãi biển, công viên khỏa thân
Ngày nay, có khoảng 600.000 người Đức đăng ký tham gia ở 300 khu khỏa thân riêng biệt hay câu lạc bộ giải phóng cơ thể FKK. Những thành viên đến câu lạc bộ để được tắm nắng, đi dạo hoặc chạy bộ qua những vùng quê và chỉ cần mang ba lô, đi ủng hoặc giày chạy.
Nhiều bãi biển, công viên khỏa thân FKK xuất hiện. Điển hình như công viên English Garden tại Munich, công viên Berlin, công viên Mauerpark ở Prenzlauer Berg, công viên Volkspark Friedrichshain và Tiergarten.
Những bãi biển công cộng như Wannsee hay Mueggelsee. Hiện tại, khu nghỉ dưỡng của bãi biển Sylt được cho là điểm đến của những người giàu có và nổi tiếng. Đối với những người không muốn bị phân biệt đẳng cấp, họ lựa chọn hòn đảo Ruegen nằm trên bờ biển Baltic lớn nhất của Đức.
Trước khi những cảnh khỏa thân xuất hiện lần đầu tiên trong phim trường Hollywood, cảnh này đã có từ rất lâu trong phim Đức.
Ở cả hai miền Đông và Tây Đức, khỏa thân luôn được ưa chuộng, chính điều này đã gây hiếu kỳ tới mọi người. Trong những ngày đầu, văn hóa bãi biển hầu hết được ủng hộ và ảnh khỏa thân cũng được dung nạp rộng rãi. Có lẽ đây lý do tại sao khỏa thân tắm nắng lại vẫn được chấp nhận ở hầu hết những bãi biển xung quanh Địa Trung Hải.
Khi người dân miền Tây Đức bắt đầu kỳ nghỉ của mình ở khắp Châu âu, họ mang cả văn hóa khỏa thân tới những vùng đất mà họ đến và người Đức đã tạo nên một phong cách riêng cho mình trên những bãi biển khỏa thân ở châu Âu.
Làm thế nào để khỏa thân ở Đức?
Nhiều khách du lịch đến những điểm vui chơi như công viên, bãi biển ở Đức sẽ không khỏi “mắt tròn mắt dẹt” khi nhìn thấy họ thoải mái khỏa thân. Những khu vực khỏa thân không có phòng thay đồ, việc cởi đồ sẽ diễn ra giữa thanh thiên bạch nhật và không người Đức nào bị xúc phạm vì hành động này, thậm chí họ luôn vui vẻ chào đón những thành viên mới lần đầu.
Hầu hết những bãi biển FKK cũng sẽ có những biểu tượng ở những khu vực khỏa thân miễn phí. Sau khi đi qua những biểu tượng này, du khách phải cởi bỏ hết quần áo của mình ngay lập tức để tránh bị những người quản lý nhắc nhở.
Đối với khách du lịch thế giới, Đức là thiên đường khỏa thân, nhưng hiện nay lượng người Đức theo chủ nghĩa này cũng không quá đông đảo như trước đây. Những người trẻ vẫn thoải mái tắm nắng ngực trần trong công viên và hồ bơi. Nhưng dường như, lý tưởng khỏa thân của người Đức đang chết dần, số lượng thành viên đang phân tán. Có lẽ vì họ cũng đã đạt tự do như họ mong muốn. Và sự tự do trong cuộc sống ấy không còn nhất thiết thể hiện bằng việc cởi sạch đồ
Nguồn: Pháp luật và bạn đọc
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC