Con đường của tôi tới nước Đức như thế nào ?

Trước đây, hồi lớp 12, tôi có một người bạn cũ lúc đó đang chuẩn bị đi du học Đức.

Ngày ấy nó luôn miệng “rủ” tôi tới Đức cùng nó, nhưng tôi lại chẳng chút nào để ý hay suy nghĩ về sự rủ rê đó, coi như 1 sự trêu đùa. 

 

 

cologne 1523869 640

 

Rồi tôi cũng đỗ vào Ngoại Thuơng, ngôi trường mà suốt những năm cấp 3 tôi nỗ lực để thi đậu. Nhưng vào học rồi, tôi thấy lạ, là vì sao mình không còn đam mê “nó” như trước nữa.

Những tiết học có mặt đầy đủ, với tôi, không còn là niềm yêu thích, sự hứng thú nữa mà đến lớp chỉ là trách nhiệm rồi dần trở thành áp lực khi phải học những cái không phù hợp với mình. Sau 1 ngày mệt mỏi từ trường về nhà, lê la trên Facebook, đập ngay vào mắt tôi là 1 chia sẻ về thông tin du học Đức.

Tôi nghĩ lại về lời rủ rê đi du học của đứa bạn. Và ngay lúc đó, trong tôi chợt nảy ra 1 suy nghĩ khá bạo:

Hay là bỏ ở đây rồi đi du học nhỉ ?

Đối với các bạn khác, có thể kế hoạch đi du học được chuẩn bị, lên kế hoạch hàng năm trời, thậm chí có những bạn được bố mẹ định hướng từ bé.

Nhưng tôi lúc ấy quyết định đến với nước Đức chưa đến 2 tuần và bắt đầu học tiếng Đức ngay sau ấy. Tất cả những gì tôi biết về Đức là 1 con số không tròn trĩnh, vậy mà tôi lại liều mình bỏ tất cả để đến nơi mà mình cũng không chắc chắn là quyết định đúng đắn hay không ?

 

Học tiếng Đức hay học đại học???

Thời gian đầu học tiếng thực sự là thời gian khó khăn nhất khi mà tôi vừa phải cân thời gian học đại học và đi học tiếng, thêm vào đó cũng là thời gian lân lê tìm kiếm thông tin ban đầu về quá trình làm hồ sơ. Học tiếng thì khó, mà thời gian thì cũng chẳng có nhiều, thế nên khi ấy tất cả mọi việc của tôi rối tung hết cả.

Điểm học đại học thì thấp dường như tôi chẳng đến trường là mấy, tiếng Đức thì lằng nhằng khó hiểu. Nhiều lúc suy nghĩ không biết mình đang làm gì, hướng tới cái gì, ước mơ là gì ? Và tôi bắt buộc phải chọn 1 trong 2.

Tôi quyết định bỏ đại học và tập trung vào tiếng Đức. Mọi người ai cũng bảo tôi liều, mạo hiểm, đã chắc chắn đi được đâu mà đã bỏ đại học rồi. Hồi ấy tôi còn chưa học hết A2.

Nhưng thôi bỏ ngoài tai hết, đâm lao phải theo lao thôi. Đúng là chỉ tập trung vào 1 việc thì ắt sẽ thành công, chỉ 1 thời gian ngắn sau tôi đã đỗ B1.

Tìm hiểu du học Đức

Tưởng chừng như đã yên tâm hơn 1 chút, vậy mà bước sang 1 chặng đường khác còn lắm sỏi đá hơn nhiều. Song song với việc học tiếng, tôi bắt tay vào thực hiện hồ sơ mà mình đã tìm hiểu trước đó.

Có những đêm đọc hướng dẫn, điền đơn các trường, lo lắng, cân não và áp lực hơn cả những ngày chuẩn bị thi đại học nữa, lo sợ rằng sẽ không kịp deadline, rằng đơn điền không đúng, rồi hỏi ý kiến mọi nơi và mỗi nơi thì 1 ý kiến.

Đó là thời gian mà mở mắt ra là lao vào điện thoại check mail, là thời gian trước khi đi ngủ lại suy nghĩ xem không biết trong đơn tên viết đúng không, thông tin chuẩn không, nếu không được trường chấp nhận thì sẽ như thế nào.

Dường như trong cả giấc ngủ não cũng hoạt động nữa ấy.

Thi vào dự bị Đại học

Thế rồi mọi việc cũng ổn thỏa và tôi lại bước tiếp sang 1 chặng đường nữa :

Chuẩn bị thi Studienkolleg.

Thật may mắn là tôi đã đăng kí kịp thời 1 trường thi tại Việt Nam và cũng rất may mắn khi đã đỗ vào ngôi trường đó. Tôi không phải là một đứa học giỏi cũng như chăm học, ngày ngày đến lớp nghe cô giảng bài là đủ.

Dù có sắp phải đối mặt với 1 kì thi khá lớn, nhưng cảm giác như thời gian này khá thoải mái và không có áp lực gì lớn, suy nghĩ là đi thi lấy kinh nghiệm là chính nên chắc cũng nhẹ nhàng hơn.

Rồi khi biết kết quả đỗ dường như tất cả những khó khăn mệt nhọc trong suốt quá trình học và làm hồ sơ tan biến hết, thấy mình đã đến gần nước Đức hơn rồi, thực sự vui lắm.

Cho dù vất vả khó khăn và mệt mỏi nhưng những gì tôi đạt được cho tới giờ phút này ngoài sức tưởng tượng so với thời gian đầu rất nhiều. Điều đặc biệt là thời gian vất vả đó đã xây dựng trong tôi tình yêu với nước Đức, tôi đã tìm thấy đam mê và ước mơ của chính mình.

Nhìn lại gần 8 tháng vừa qua, tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều, biết suy nghĩ và lên kế hoạch cho tương lai.

Thành công của ngày hôm nay chỉ là bước đệm nhỏ cho cả quá trình sau này, nhưng tôi biết dù thế nào tôi sẽ không hối hận bởi quyết định bồng bột 8 tháng trước.

Đôi khi liều mình, bạn sẽ tìm kiếm được mục đích sống.

 

Chúc các bạn may mắn,

Minh Phương

 


© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC



 

Bài liên quan