Khi tôi chuẩn bị về Việt Nam, mẹ dặn: “Về Việt Nam nếu ai hỏi thì đừng nói con làm nail, cứ nói là con là kỹ sư thôi nhé!”
Tâm sự


Gần đây ba mẹ sống chung, tôi cảm giác như không gian vợ chồng không còn như xưa, chồng có vẻ buồn nhưng không nói với tôi.

Chuyến đi gặp một cậu mặt mũi dễ thương, lễ phép. Đi xe tui hay bắt chuyện cho vui nên hỏi han nhiều chuyện. Tám thôi mà. Để khỏi lo lắng giữa dòng xe cộ chen nhau.

Những ngày này trên nghị trường Quốc hội đang nóng bỏng bàn luận vấn đề lãng phí, thất thu ngân sách và tệ nạn tham nhũng. Phải ghi nhận rằng, chưa bao giờ xã hội chúng ta chấp nhận sự nói thẳng như...

Có lẽ không quốc gia nào mà cuộc sống của giới công chức chứa nhiều điều nghịch lý như ở Việt Nam.
(Bài tôi viết dưới đây từ năm 2012 (vì thế nhiều số liệu đã rất lạc hậu) đăng lần đầu trên báo...

Khi trẻ lớn lên, tìm được sự độc lập, những lời nói này có thể làm cha mẹ cảm thấy cực kỳ cô đơn, lo lắng rằng mối quan hệ của con cái với cha mẹ đang xấu đi.

Đã lâu rồi..., đã lâu lắm rồi thì phải, tôi không được thưởng thức bữa cơm có tô nước cơm đặc sánh, thơm nức “mùi quê...”! Tô nước cơm tuổi thơ từng nuôi lớn lên cùng biết bao thế hệ...

Sau cơn bão, người dân phát hiện nhiều gốc cây bị trồng một cách cẩu thả. Rễ không thể mọc thì làm sao chống chọi với mưa bão.

Nhớ ngày bé, mỗi khi đài báo bão, người lớn thì lo lắng, khẩn trương... thế mà bọn trẻ con như mình thì lại thấy háo hức, mong bão về như mong phép lạ, thế mới quái quỷ.

Một dân tộc mà công khai muốn chê (hoặc ít nhất ám chỉ) rằng việc đọc sách trở thành gánh nặng của đời sống thì đó vốn đã là một xã hội không có phương cách giải quyết, vì sách chính là các tri thức...

Nếu không đọc, sẽ rất khó để đào được sâu vào các tầng ý nghĩa của hiểu biết và tinh thần. Một cộng đồng không đọc sách là một cộng đồng hời hợt. Tất nhiên, khái niệm “sách” cũng cần...