Những từ tiếng Đức dùng trong giao tiếp sách chẳng dạy bạn

Nói tiếng Đức tốt là một chuyện, nhưng nói tiếng Đức như người bản địa lại là một chuyện khác.

Và kể cả khi tôi biết cách nói chuyện sao cho tự nhiên, việc thực hành vẫn là một thách thức.

Bài viết của nhà báo Jörg Luyken, chia sẻ tới bạn đọc về những trải nghiệm anh học được về tiếng Đức:

Những từ tiếng Đức dùng trong giao tiếp sách chẳng dạy bạn - 0

Ảnh minh hoạ - DPA

Vài năm trước, sau khi theo học lớp ngôn ngữ chuyên sâu, điều đầu tiên tôi học được khi tiếp cận với thứ tiếng Đức của thực tế là bạn không sử dụng từ schlafen (ngủ) trừ khi bạn trên 50 tuổi (có thể là một cường điệu nhẹ). Thay vào đó bạn dùng từ pennen.

Tôi thực sự chưa bao giờ thấy từ này trong sách giáo khoa cho đến khi bắt gặp nó mọi lúc trong căn hộ của mình ở Berlin. Mọi người sẽ bei uns pennen vào cuối tuần. Bạn cùng phòng tôi sẽ 'ne Runde pennen nếu cậu ta ra ngoài vào tối muộn. Hoặc nếu chúng tôi đang xem một bộ phim, cậu ta bảo rằng mình sẽ einpennen vào một lúc nào đó.

Từ pennen thường xuất hiện nhiều sau những đêm saufen (nhậu nhẹt) - một từ khác hoàn toàn mới với tôi. Tôi đã đọc ở đâu đó rằng say rượu là sich betrinken. Nhưng một trong những đêm đầu tiên ở Berlin, tôi được nghe người ta nói "wir gehen saufen, kommst du mit?" Sau khi nốc một ít bia, tôi đã besoffen (say), chứ không phải là betrunken.

Cũng vậy, latschen dùng thay cho laufenglotzen thay vì fernsehen. Và nếu bạn muốn nói bạn rất bực bội, dĩ nhiên bạn không nói sehr, bạn nói übelst, sau hoặc brutalste.

Ngoài ra, những từ mượn hoặc lai giữa tiếng Anh và Đức cũng rất phổ biến. Tôi học được rằng, nếu bạn thích một cái gì đó, thì không phải vì nó hervorragend mà vì nó voll nice. Và nếu muốn nói về một thứ thật lạ, hãy nói super strange thay vì komisch..

Đó chưa phải là tất cả.

Trong số những từ mượn từ tiếng Anh, không thể bỏ qua halt. Halt được dùng rất nhiều và về cơ bản không có nghĩa. Nó chỉ là một từ thêm vào lời nói, như một cách để cho bạn thêm thời gian nghĩ.

Tuy nhiên thỉnh thoảng tôi có gặp trở ngại vì nó. Đôi lúc, khi tôi không thể nhớ những gì định nói, tôi dừng lại và nghĩ. Nhưng suy nghĩ đổ dồn về việc dùng từ halt lại làm tôi quên béng mất mình cần nói gì.

Đối với những từ như pennen, nếu tôi không nhìn thấy chúng trong sách, tôi luôn đặt câu hỏi liệu chúng có thật. Sự không chắc chắn đó khiến câu nói “Tôi chuẩn bị đi ngủ”, với tôi, giống như một câu hỏi hơn.

Bạn nghĩ rằng sử dụng các từ mượn tiếng Anh sẽ đơn giản? Vấn để ở đây là người Đức phát âm những từ đó như thể chúng chẳng hề có cái gốc Ăng-lê nào cả. Nice sẽ đọc là naeessorry được chèn thêm âm “rrr” ở giữa.

Để nói chuyện như một người Đức thật sự là cả một quá trình dài và tôi tiến bộ hơi chậm.

Phải chăng cái chất của người Anh đã ăn sâu vào tôi đến nỗi tôi chẳng thể thích nghi hoàn toàn.

 

Hồng Anh - Tạp chí NƯỚC ĐỨC

Theo: Jörg Luyken

 

 

 


© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC



 

Bài liên quan