Về bà mẹ trong chuyện "ngụ ngôn" của Xuân Bắc

Về bà mẹ trong chuyện "ngụ ngôn" của Xuân Bắc

Năm nay là Quý Mão, sợ nhất có loài mèo ngạo mạn khi soi gương thi nó tưởng nó là hổ, khổ đấy. Chuyện lùm sùm đã lắng, tác giả đã xin lỗi vì sự hiểu lầm....tôi chỉ muốn viết thêm về thái độ của người mẹ tát con để dạy anh nên người.

1 Ve Ba Me Trong Chuyen Ngu Ngon Cua Xuan Bac

1. Việc đầu tiên là đánh đứa con trai ở tuổi 50 “trưởng thành và khá từng trải…” như tác giả viết, thì bà mẹ đã sai hoàn toàn. Đánh con là không được nhất là anh ấy đã ngoài 50, mà bà tát “một phát đầu quay như đĩa hát” thì quả là đệ nhất danh hài quốc tế cũng phải kính nể.

Con ngoài 50 thì mẹ cũng phải ngoài 70 trừ phi bà vừa ra đời đã đẻ luôn anh ta. Ngay cả cùng lứa tuổi thì bà không có quyền đánh. Đánh con là phong kiến, cổ hủ, vô đạo, mà đánh con để dạy con dễ tạo ra đứa con hung hãn, độc ác, bất chấp đạo lý, có hôm nó sẽ tát bà.

2. Con trai “nổi tiếng, trưởng thành” mà góp ý về chuyện gói bánh chưng, chọn lá, chọn lạt…thì bà cũng nên nghe đúng sai thế nào, đúng thì khen con giỏi, sai thì mình thay đổi và cảm ơn con.

Thế mà bà nổi cơn tam bành của người vô học, dùng từ ngữ chợ búa, côn đồ, mắng chửi nó là đồ vô ơn, rằng bà phí công gói bánh, vất vả tập luyện, “không ăn thì thôi thì ai bắt mày”.

2 Ve Ba Me Trong Chuyen Ngu Ngon Cua Xuan Bac

3. Bà biết đấy, thời nay là đa chiều, ví dụ người xem Táo Quân, bình thường vẫn có tỷ lệ 33% thấy hay, 33% thấy chán, 33% không quan tâm hay ba phải.

Chỉ còn 1% là diễn viên và người thân thấy hay nhất quả đất. Bà không chịu nghe lời trái chiều nên bà tức tối. Thế kỷ 21 và internet vũ bão, đúng sai bị phán xét chỉ trong một nốt nhạc. Sai mà cố lấp liếm, thái độ khinh dân, tưởng ăn cắp, ăn trộm mà người ta ngó lơ đâu.

4. Bà cho rằng, không gói bánh chưng thì đừng phán xét.

Ô hô, hỏi 7 tỷ người xem tất cả có biết nấu phở không mà họ biết đâu là phở ngon. Nghề của bà là nghề gói bánh dùng tiền của công chúng, bà biểu diễn gói bánh để lấy tiền nuôi con, bà không có quyền chửi người chê bánh không ngon. Cái nghề sống bằng mua vui cho công chúng thì phải yêu công chúng, chửi họ là “ngu hết phần ngu” như bà mắng con 50 tuổi đấy.

5. Cái cần nhất của bà bây giờ phải biết đổi mới bánh chưng sao cho hợp với thời đại 4.0 khi mà bọn trẻ cứ Tết là lượn đi chơi xa, vì chúng sợ mùi Tết “vẫn hương cũ cảnh xưa, vẫn những anh hề năm nao dù tuổi càng cao”. Nếu thấy khổ, thấy nhục, thấy chán thì bỏ mẹ nó cái nghề gói bánh biểu diễn đi, có ai bắt bà gói bánh ngày 30 Tết đâu mà bà chửi đổng.

6. Bà không thay đổi thì sẽ lây sang con bà, cháu bà và dòng họ bà, một lối mòn tư duy trì trệ, ở thế kỷ 21 vẫn diễn hề kiểu thế kỷ 20 và tư duy thời phim câm của thế kỷ 19.

7. Bà nên xin lỗi con trai 50++ và nhớ cái vai diễn của mình trên sân khấu gói bánh có lúc mặc áo nữ hoàng nhưng khi màn nhung khép lại thì bà cũng chỉ là người thường như bao người khác, dân không xem thì bà thành người hành khất, bà cũng kiếm cơm, lo cơm áo gạo tiền, tới 30 Tết xem Táo Quân thấy chán thì bà chửi như ai, bà chua ngoa thế thì chửi hay hơn tôi nhiều.

8. Ở đời khổ nhất là người ta không biết mình là ai, đang ở đâu, ngồi ghế nào, thời vẻ vang của mình được bao lâu, trộm cắp, lừa đảo liệu có qua. Mới có chuyện cuối năm còn họp khẩn cấp, chủ tịch nước về vườn, UVBCT đợi người bấm chuông mà không phải là mang quà Tết.

9. Năm nay là Quý Mão, sợ nhất có loài mèo ngạo mạn khi soi gương thi nó tưởng nó là hổ, khổ đấy.

Giang Công Thế


© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC



 

Bài liên quan