Tại Đức, mọi công dân đều có quyền được bảo đảm một mức sống cơ bản cả về vật chất, xã hội lẫn văn hóa, một khái niệm được Hiến pháp công nhận và là nền tảng cho việc xét cấp trợ cấp xã hội.
Khái niệm này, được biết đến là soziokulturelles Existenzminimum, không chỉ bao gồm các nhu cầu thiết yếu mà còn đảm bảo khả năng tham gia tích cực vào đời sống cộng đồng.

Quyền được bảo đảm mức sống cơ bản
Tại Đức, mọi công dân đều được Hiến pháp công nhận quyền được bảo đảm một mức sống cơ bản, bao gồm cả các khía cạnh vật chất, xã hội và văn hóa. Khái niệm này được biết đến với tên gọi soziokulturelles Existenzminimum, đóng vai trò là cơ sở để xét cấp Sozialhilfe, hay còn gọi là trợ cấp xã hội.
Mức sống tối thiểu này không đơn thuần chỉ đáp ứng các nhu cầu thiết yếu hàng ngày như ăn uống, mặc quần áo và chỗ ở. Thay vào đó, nó mở rộng để đảm bảo mỗi cá nhân có khả năng tích cực tham gia vào đời sống cộng đồng, từ đó duy trì sự hòa nhập xã hội.
Các yếu tố cấu thành mức sống tối thiểu
Để đạt được mục tiêu hòa nhập và tham gia cộng đồng, soziokulturelles Existenzminimum bao gồm nhiều khía cạnh quan trọng:
- Hoạt động xã hội: Bao gồm khả năng tham gia vào các mối quan hệ xã hội, gặp gỡ bạn bè và người thân, và duy trì mạng lưới xã hội cá nhân.
- Hoạt động văn hóa: Đảm bảo quyền tiếp cận các sự kiện văn hóa, giáo dục và giải trí, giúp cá nhân phát triển bản thân và hiểu biết về xã hội.
- Hoạt động chính trị: Tạo điều kiện cho công dân thực hiện quyền được tham gia vào các hoạt động công dân, biểu đạt quan điểm và đóng góp vào đời sống chính trị của quốc gia.
Nói cách khác, chính phủ Đức cam kết không chỉ trang trải các chi phí sinh hoạt cơ bản mà còn tạo điều kiện để công dân có thể sống một cuộc sống trọn vẹn, không bị cô lập khỏi xã hội xung quanh. Điều này thể hiện một cam kết mạnh mẽ đối với công bằng xã hội và sự phát triển toàn diện của mỗi cá nhân trong xã hội hiện đại.
© 2025 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC