Vào ngày 18.07 tới đây, một hội nghị cấp bộ trưởng quốc tế về di cư sẽ diễn ra tại đỉnh Zugspitze, ngọn núi cao nhất nước Đức. Sự kiện này, do Bộ trưởng Nội vụ Đức Alexander Dobrindt chủ trì, quy tụ đại diện từ nhiều quốc gia láng giềng và Ủy viên Nội vụ EU. Mục tiêu chính là định hình lại chính sách di cư châu Âu theo hướng cứng rắn hơn, đối phó với làn sóng di cư ngày càng phức tạp.
Vào giữa tháng 7, sự chú ý của toàn châu Âu sẽ đổ dồn về một địa điểm đặc biệt: đỉnh Zugspitze, ngọn núi cao nhất nước Đức. Nơi đây sẽ là bối cảnh cho một hội nghị cấp bộ trưởng quan trọng về di cư, được tổ chức bởi Bộ trưởng Nội vụ Đức, ông Alexander Dobrindt. Sự kiện này quy tụ các đại diện cấp cao từ nhiều quốc gia có liên quan trực tiếp đến vấn đề di cư tại lục địa già, bao gồm Pháp, Áo, Ba Lan, Đan Méc, Séc, cùng với sự hiện diện của Ủy viên Nội vụ Liên minh châu Âu.
Hội nghị mang ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong bối cảnh châu Âu đang đối mặt với những thách thức chưa từng có tiền lệ liên quan đến làn sóng di cư và tị nạn. Từ cuộc khủng hoảng người tị nạn năm 2015-2016, vấn đề di cư đã trở thành một trong những ưu tiên hàng đầu, gây ra nhiều tranh cãi và chia rẽ sâu sắc giữa các quốc gia thành viên. Hội nghị Zugspitze được kỳ vọng sẽ là bước ngoặt, mở ra những thảo luận thẳng thắn và đưa ra các quyết sách mang tính định hướng cho chính sách di cư của khối trong tương lai.
Bối cảnh và áp lực hiện tại lên chính sách di cư châu Âu
Châu Âu hiện đang phải vật lộn với nhiều khía cạnh phức tạp của vấn đề di cư. Mặc dù số lượng người nhập cư và người xin tị nạn đã giảm so với thời điểm đỉnh cao, áp lực vẫn còn rất lớn, bao gồm:
- Quản lý biên giới: Việc kiểm soát các đường biên giới bên ngoài của EU vẫn là một thách thức lớn, đặc biệt là tuyến đường Địa Trung Hải và Balkan.
- Quy trình tị nạn: Các quốc gia thành viên thường có những cách tiếp cận khác nhau trong việc xử lý đơn xin tị nạn, dẫn đến gánh nặng không đồng đều và sự thiếu hụt đoàn kết.
- Hội nhập: Việc hội nhập người di cư vào xã hội và thị trường lao động vẫn còn là một quá trình dài và phức tạp, đòi hỏi nguồn lực đáng kể.
- Áp lực chính trị và xã hội: Sự gia tăng của các phong trào dân túy và bài ngoại ở nhiều nước châu Âu đã tạo áp lực lớn lên các chính phủ, yêu cầu chính sách nhập cư cứng rắn hơn.
Trong bối cảnh này, việc các quốc gia hàng đầu cùng ngồi lại để tìm kiếm một tiếng nói chung là hết sức cần thiết. Mục tiêu của hội nghị được xác định rõ ràng: định hình lại chính sách di cư châu Âu theo hướng cứng rắn hơn, hiệu quả hơn và bền vững hơn.
Mục tiêu và kỳ vọng từ hội nghị
Thuật ngữ “cứng rắn hơn” trong chính sách di cư có thể bao hàm nhiều khía cạnh. Nó không chỉ đơn thuần là việc kiểm soát biên giới chặt chẽ hơn mà còn liên quan đến:
- Tăng cường hợp tác biên giới: Có thể là tăng cường vai trò và quyền hạn của Cơ quan Bảo vệ Biên giới và Bờ biển châu Âu (Frontex).
- Đẩy nhanh quá trình hồi hương: Đơn giản hóa và đẩy nhanh các thủ tục trục xuất những người không đủ điều kiện tị nạn hoặc không được cấp quy chế bảo hộ.
- Hợp tác với các nước thứ ba: Xây dựng các thỏa thuận mới hoặc tăng cường các thỏa thuận hiện có với các quốc gia bên ngoài EU (đặc biệt là các quốc gia xuất xứ và quá cảnh) để kiểm soát dòng người di cư ngay từ nguồn.
- Sửa đổi quy định Dublin: Đề xuất cải cách Quy định Dublin, vốn quy định quốc gia đầu tiên mà người tị nạn đặt chân đến sẽ chịu trách nhiệm xử lý đơn xin tị nạn của họ, gây ra gánh nặng không công bằng cho các quốc gia cửa ngõ như Hy Lạp, Ý.
- Ngăn chặn buôn người: Tăng cường các nỗ lực chống lại nạn buôn người và các mạng lưới tội phạm có tổ chức.
Hội nghị tại Zugspitze sẽ là cơ hội để các Bộ trưởng Nội vụ thảo luận về những đề xuất cụ thể này, chia sẻ kinh nghiệm và tìm kiếm các giải pháp đồng bộ. Sự tham gia của Ủy viên Nội vụ EU cũng cho thấy cam kết của Ủy ban châu Âu trong việc hỗ trợ và điều phối một cách tiếp cận chung.
Các bên tham gia và thách thức đồng thuận
Danh sách các quốc gia tham dự hội nghị tại Zugspitze cho thấy một sự tập hợp chiến lược. Đức, với tư cách là quốc gia chủ nhà và cũng là một trong những điểm đến chính của người di cư, đóng vai trò dẫn dắt. Các quốc gia láng giềng như Pháp, Áo, Ba Lan, Đan Méc và Séc đều có những quan điểm và lợi ích riêng biệt liên quan đến di cư. Một số nước, đặc biệt là các nước Đông Âu và Áo, thường chủ trương các chính sách cứng rắn và kiểm soát biên giới chặt chẽ hơn. Trong khi đó, Pháp và Đức có thể tìm kiếm một sự cân bằng giữa kiểm soát và trách nhiệm chia sẻ.
Thách thức lớn nhất vẫn là làm thế nào để đạt được một sự đồng thuận thực sự giữa 27 quốc gia thành viên EU, vốn có những ưu tiên kinh tế, chính trị và xã hội rất khác nhau. Lịch sử đã chứng minh rằng việc thống nhất một chính sách di cư toàn diện và hiệu quả cho toàn bộ khối là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn. Mỗi quốc gia đều có quyền bảo vệ biên giới và lợi ích quốc gia của mình, nhưng sự thiếu phối hợp có thể làm suy yếu nỗ lực chung của toàn châu Âu.
Ý nghĩa của địa điểm
Việc lựa chọn đỉnh Zugspitze – ngọn núi cao nhất nước Đức – làm địa điểm tổ chức hội nghị cũng mang một ý nghĩa biểu tượng. Nó có thể ngụ ý một tầm nhìn cao hơn, vượt ra ngoài những khác biệt nhỏ nhặt để đạt được một giải pháp toàn diện. Hoặc đơn giản là một thông điệp mạnh mẽ về sự kiên quyết và tầm quan trọng của vấn đề này đối với các nhà lãnh đạo châu Âu.
Dù là gì, hội nghị cấp cao trên đỉnh núi này chắc chắn sẽ là tâm điểm chú ý, không chỉ đối với các nhà hoạch định chính sách mà còn đối với hàng triệu người dân châu Âu và những người đang tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn tại đây. Những quyết định được đưa ra tại Zugspitze có thể định hình lại tương lai của chính sách di cư châu Âu trong nhiều năm tới. Chúng ta hãy cùng chờ xem những giải pháp nào sẽ được đề xuất và liệu châu Âu có thể tìm được tiếng nói chung để giải quyết một trong những vấn đề nan giải nhất của thời đại hay không.
© 2025 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC