Chào mừng đến với Triều Tiên, quốc gia khép kín nhất trên Trái Đất. Tại đây, 25 triệu người sống như những tù nhân trong chính đất nước của mình, hoàn toàn bị cô lập khỏi thế giới bên ngoài.
Những bí mật gây sốc nào đang ẩn giấu sau bức tường của vương quốc bí ẩn này? Và câu chuyện thực sự về cuộc sống của giới lãnh đạo khi dân chúng đang phải chịu khổ đau là gì?
Triều Tiên đang bị cai trị bởi một trong những nhà độc tài kỳ lạ nhất thế giới, người có đời sống cá nhân đủ sức khiến bạn kinh ngạc.
Nếu bạn muốn biết điều gì thực sự đang diễn ra bên trong quốc gia bí mật nhất thế giới này, hãy cùng theo dõi đến cuối bài viết. Hành trình này sẽ hé lộ những sự thật khiến bạn phải sửng sốt.
Hãy bắt đầu bằng việc khám phá đất nước kỳ lạ này, và sau đó cùng đi sâu vào thế giới điên rồ của những kẻ cầm quyền.
1. Đất nước tù đày
Triều Tiên nằm ở Đông Á, chiếm giữ nửa phía bắc của bán đảo Triều Tiên, với diện tích khoảng 120.000 km², tương đương với nước Anh. Khoảng 25 triệu người đang sinh sống tại đây, nhưng họ dường như đang sống trên một hành tinh khác bởi sự cô lập hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Triều Tiên giáp Trung Quốc ở phía bắc, Nga ở phía đông bắc và Hàn Quốc ở phía nam. Giữa Triều Tiên và Hàn Quốc là đường biên giới nguy hiểm nhất thế giới, được gọi là DMZ (Khu phi quân sự), nơi dày đặc lính canh, mìn và vũ khí luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu 24/7. Gần như tất cả mọi người ở Triều Tiên đều nói tiếng Hàn, và chính phủ ép buộc mọi người phải tuân theo một phiên bản méo mó của chủ nghĩa cộng sản.
Nhưng gọi đó là cộng sản thì thật nực cười, bởi thực chất đây là một vương quốc nơi một gia đình đã cai trị hơn 70 năm như những ông vua chúa. Triều Tiên sở hữu một số mỏ than và sắt, nhưng đất nước quá cô lập và quản lý kém hiệu quả nên không thể kiếm được lợi nhuận từ những nguồn tài nguyên này.
Thay vì xây dựng nền kinh tế thực sự, chính phủ lại dồn toàn bộ nguồn lực vào việc phát triển vũ khí và duy trì cuộc sống xa hoa cho gia đình cầm quyền.
Vị trí địa lý đặc biệt quan trọng của Triều Tiên, nằm giữa Trung Quốc và các đồng minh của Mỹ như Hàn Quốc và Nhật Bản, khiến cho đất nước này luôn thu hút sự chú ý của thế giới. Mặc dù nền kinh tế gần như vô giá trị, nhưng chỉ một sai lầm nhỏ ở đây cũng có thể gây ra một cuộc chiến tranh lớn.
2. Từ vùng chiến sự đến quốc gia ác mộng
Ít ai biết rằng Triều Tiên từng chỉ là phần phía bắc của một quốc gia Triều Tiên thống nhất. Sau Thế chiến II, Liên Xô kiểm soát miền Bắc, còn Mỹ kiểm soát miền Nam.
Sự chia cắt này ban đầu chỉ mang tính tạm thời, nhưng lại trở thành vĩnh viễn khi hai bên không thể đạt được sự thống nhất.
Năm 1950, Triều Tiên xâm lược Hàn Quốc, mở đầu cho một cuộc chiến tranh tàn bạo khiến hàng triệu người thiệt mạng. Cuộc chiến tranh kết thúc vào năm 1953, nhưng về mặt kỹ thuật, hai nước vẫn đang trong tình trạng chiến tranh vì chỉ ký kết hiệp định ngừng bắn, chứ không phải hiệp ước hòa bình. Sau chiến tranh, Kim Nhật Thành nắm toàn quyền kiểm soát Triều Tiên.
Ông ta không chỉ muốn trở thành lãnh đạo, mà còn muốn được tôn thờ như một vị thần. Kim Nhật Thành đã tạo ra một hệ thống mà trong đó gia đình ông ta sẽ mãi mãi nắm giữ quyền lực, còn tất cả những người khác chỉ là những kẻ nô lệ.
Khi ông qua đời năm 1994, con trai ông, Kim Jong-il, lên nắm quyền. Kim Jong-il hoàn toàn điên rồ, sống một cuộc sống xa hoa kỳ lạ nhất trong lịch sử. Khi ông qua đời năm 2011, con trai ông, Kim Jong-un, trở thành nhà độc tài mới, và ông ta cũng điên rồ không kém cha và ông nội mình.
Gia đình này đã biến Triều Tiên thành sân chơi riêng của họ, trong khi giam cầm và bỏ đói người dân. Họ đã tạo ra một trong những chế độ chính phủ tàn ác nhất trong lịch sử thế giới hiện đại.
3. Cuộc sống điên rồ của Kim Jong-il
Kim Jong-il, người cai trị Triều Tiên từ năm 1994 đến năm 2011, đã sống một cuộc sống xa hoa chưa từng thấy trong khi dân chúng phải ăn cỏ để tồn tại. Ông ta bị ám ảnh bởi phim ảnh, sở hữu một bộ sưu tập hơn 20.000 đĩa DVD và phim.
Nhưng điều điên rồ là vào những năm 1970, ông ta đã bắt cóc một đạo diễn nổi tiếng của Hàn Quốc và vợ ông ta, một nữ diễn viên, buộc họ phải làm phim cho mình trong suốt tám năm như những tù nhân cá nhân để phục vụ thú vui của mình.
Điều gây sốc nhất chính là “đội vui thú” của Kim Jong-il, một nhóm bí mật gồm khoảng 2.000 phụ nữ trẻ xinh đẹp với nhiệm vụ duy nhất là phục vụ ông ta và những người bạn của ông ta.
Những phụ nữ này được lựa chọn từ khi còn rất trẻ, bị ép buộc phục vụ lãnh đạo theo những cách thức khiến người ta phải rùng mình. Một số là vũ công, ca sĩ, nhưng nhiều người thực chất là nô lệ tình dục cho giới tinh hoa. Kim Jong-il có nhiều vợ và tình nhân, nhưng giữ bí mật về những mối quan hệ này.
Ông ta có nhiều con với nhiều phụ nữ khác nhau, đối xử với họ như những vật sở hữu.
Những người phụ nữ sinh con cho ông ta được cấp những căn hộ sang trọng và tiền bạc, nhưng không bao giờ được phép rời đi hay tiết lộ về mối quan hệ này.
Ông ta đã tiêu tốn hàng triệu đô la cho những thú vui xa xỉ trong khi dân chúng đang đói khát, sở hữu hàng chục cung điện, một đoàn tàu chống đạn riêng, và một hòn đảo riêng để tổ chức những bữa tiệc tùng hoang dã.
Ông ta nhập khẩu thực phẩm và đồ uống đắt tiền từ khắp nơi trên thế giới, trong khi người dân Triều Tiên đang chết đói.
4. Lối sống xa hoa hiện đại của Kim Jong-un
Kim Jong-un, nhà độc tài hiện tại, đang tiếp tục truyền thống của gia đình mình, sống như một ông vua điên rồ trong khi dân chúng đang phải chịu khổ sở.
Ông ta đã đưa sự xa hoa lên một tầm cao mới với lối sống khiến ngay cả những ngôi sao Hollywood cũng phải ghen tị. Kim Jong-un bị ám ảnh bởi sự xa hoa, tiêu tốn một khoản tiền khổng lồ cho những thú vui cá nhân.
Ông ta sở hữu nhiều máy bay riêng, du thuyền hạng sang, và một bộ sưu tập xe hơi đắt tiền như Ferrari, Mercedes, và limousine bọc thép, trong một đất nước mà hầu hết người dân chưa bao giờ được nhìn thấy một chiếc ô tô.
Giống như cha mình, Kim Jong-un duy trì “đội vui thú” gồm những phụ nữ trẻ xinh đẹp, được chọn lọc từ khắp cả nước dựa trên ngoại hình và bị buộc phải phục vụ ông ta và những người thân cận. Nhiều người bị chọn từ khi còn rất trẻ và bị tách khỏi gia đình để sống trong cung điện của nhà độc tài.
Kim Jong-un kết hôn với Ri Sol-ju từ năm 2009, nhưng cũng duy trì nhiều mối quan hệ tình cảm bí mật khác. Vợ ông ta hiếm khi xuất hiện trước công chúng, và khi xuất hiện thì luôn ăn mặc hoàn hảo và mỉm cười.
Nhưng những người trốn thoát khỏi Triều Tiên nói rằng bà ta cũng gần như là một tù nhân. Điều kinh tởm nhất là Kim Jong-un tổ chức những bữa tiệc tùng xa hoa với rượu nhập khẩu, những món ăn lạ và những chương trình giải trí, trong khi dân chúng đang đói đến mức phải ăn vỏ cây.
Ông ta mời những đầu bếp từ khắp nơi trên thế giới để chuẩn bị những bữa ăn đặc biệt, trong khi người dân Triều Tiên may mắn lắm mới có được vài thìa gạo.
Các báo cáo tình báo cho thấy Kim Jong-un chi hơn 300 triệu đô la mỗi năm cho những thú vui xa xỉ, trong khi người dân Triều Tiên kiếm được chưa đến 2 đô la mỗi ngày.
5. Cuộc sống của người dân thường
Trong khi gia đình Kim đang sống như những ông vua, người dân Triều Tiên lại đang sống trong những điều kiện khó tin ở thế kỷ 21. Hầu hết họ đang sống trong những căn hộ nhỏ, lạnh lẽo, không có hệ thống sưởi, điện hạn chế, và thường xuyên thiếu nước sạch.
Chiều cao trung bình của người Triều Tiên thấp hơn người Hàn Quốc khoảng 5cm do tình trạng suy dinh dưỡng và đói kém kéo dài. Nhiều người chưa bao giờ được no bụng trong đời. Một bữa ăn bình thường chỉ là một bát gạo nhỏ với một chút rau. Thịt là một món ăn hiếm hoi đến mức hầu hết mọi người chỉ được ăn vài lần mỗi năm.
Người dân không được tự do di chuyển trong nước, cần phải có giấy phép đặc biệt để đi từ thành phố này sang thành phố khác, và tuyệt đối không được rời khỏi đất nước. Việc cố gắng trốn thoát sẽ bị trừng phạt bằng án tử hình hoặc toàn bộ gia đình sẽ bị đưa vào trại tù.
Người dân thường không được tiếp cận với internet, không có phim ảnh, âm nhạc hay sách báo nước ngoài. Mọi thứ đều bị chính phủ kiểm soát chặt chẽ.
Việc nghe nhạc pop Hàn Quốc hay xem phim nước ngoài có thể dẫn đến những rắc rối nghiêm trọng. Mọi người phải làm việc, sống và suy nghĩ theo lệnh của chính phủ.
rẻ em được dạy dỗ từ nhỏ rằng nhà lãnh đạo như những vị thần thánh, và thế giới bên ngoài là xấu xa, nguy hiểm.
Điều buồn nhất là hầu hết người dân Triều Tiên không biết cuộc sống của họ tồi tệ như thế nào so với thế giới, bởi họ bị tẩy não từ khi sinh ra và được cho rằng đó là điều bình thường.
6. Nhà nước cảnh sát bí mật
Triều Tiên đang vận hành một trong những hệ thống giám sát tàn ác nhất từng được tạo ra. Đất nước này có rất nhiều tổ chức cảnh sát bí mật theo dõi công dân 24/7.
Mỗi khu phố đều có những người mật báo, chuyên nghe ngóng bất kỳ lời chỉ trích nào về chính phủ, những lời nhắc đến thế giới bên ngoài, hay bất kỳ hành vi đáng ngờ nào. Ngay cả trẻ em cũng được khuyến khích theo dõi và tố cáo chính cha mẹ mình.
Đất nước này điều hành một mạng lưới các trại tù gọi là Quan Liso, nơi giam giữ hàng trăm ngàn tù nhân chính trị.
Những trại này tàn bạo đến mức khiến cho cả những trại tập trung của Đức Quốc xã cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Tù nhân bị buộc phải làm việc đến chết, bị tra tấn hoặc bị xử tử vì những vi phạm nhỏ nhất.
Điều đặc biệt tàn ác là Triều Tiên áp dụng chính sách “tội liên đới”: nếu một người phạm tội như cố gắng trốn thoát hay chỉ trích chính phủ, cha mẹ, con cái, và thậm chí cả cháu chắt của họ cũng sẽ bị đưa vào trại tù.
Toàn bộ gia đình sẽ biến mất mãi mãi chỉ vì lỗi lầm của một người.
Những tù nhân trốn thoát đã mô tả những điều kiện kinh hoàng: ăn chuột và côn trùng để sống sót, bị xử tử công khai vì tội ăn cắp thức ăn, và lính canh đối xử với tù nhân thậm tệ hơn cả động vật. Nhiều người sinh ra và chết trong trại mà không bao giờ được nhìn thấy thế giới bên ngoài.
Chính phủ cũng sử dụng hình thức xử tử công khai để khủng bố người dân. Công dân bị ép buộc phải xem những người khác bị bắn hoặc treo cổ vì những tội như xem phim nước ngoài, cố gắng trốn thoát, hay ăn cắp thức ăn.
7. Nền kinh tế giả tạo
Nền kinh tế Triều Tiên về cơ bản là giả tạo.
Chính phủ tuyên bố mọi thứ đều tuyệt vời, nhưng thực tế đây là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới. Hầu hết các nhà máy đều không hoạt động do thiếu điện và nguyên liệu. Công nhân đến những nhà máy trống rỗng và giả vờ làm việc, bởi nếu không đi làm sẽ gặp rắc rối.
Nhiều nhà máy đã không sản xuất bất cứ thứ gì trong nhiều năm, nhưng công nhân vẫn phải đến đó mỗi ngày. Chính phủ phát thẻ khẩu phần lương thực, nhưng khẩu phần quá ít đến mức người dân sẽ chết đói nếu chỉ dựa vào đó.
Hầu hết các gia đình phải tìm cách bất hợp pháp để có thêm thức ăn, như trồng rau bí mật hoặc mua bán ở chợ đen. Triều Tiên có đồng tiền riêng gọi là won, nhưng nó gần như vô giá trị.
Người dân thích giao dịch bằng tiền Trung Quốc, USD, hoặc trao đổi hàng hóa trực tiếp. Chính phủ đã phá hủy nền kinh tế đến mức đồng tiền của họ trở thành trò cười. Hầu hết người dân sống sót bằng cách vi phạm pháp luật: trồng rau bất hợp pháp, bán hàng ở chợ đen, hoặc vượt biên sang Trung Quốc để mang hàng hóa về.
Chính phủ biết về chuyện này nhưng giả vờ không hay biết, bởi nếu không, mọi người sẽ chết đói. Chỉ có các quan chức chính phủ và những người thân cận với gia đình cầm quyền mới có tiền, sống trong những căn hộ đẹp ở Bình Nhưỡng, trong khi mọi người khác sống trong cảnh nghèo đói.
8. Nỗi ám ảnh hạt nhân
Trong khi người dân Triều Tiên không đủ ăn, chính phủ lại chi một khoản tiền khổng lồ để chế tạo vũ khí hạt nhân và tên lửa. Điều này cho thấy sự ưu tiên méo mó của chính phủ.
Triều Tiên đã phát triển vũ khí hạt nhân từ những năm 1960 và hiện nay đã có đủ vật liệu để chế tạo hàng chục quả bom. Họ cũng có tên lửa có thể bắn tới Nhật Bản, Hàn Quốc, và thậm chí cả Mỹ.
Chính phủ nói với dân chúng rằng những vũ khí này cần thiết để bảo vệ đất nước khỏi sự xâm lược, nhưng lý do thực sự là để duy trì quyền lực cho gia đình Kim. Họ sử dụng vũ khí hạt nhân để đe dọa các quốc gia khác, buộc họ phải cung cấp tiền và lương thực.
Việc chế tạo vũ khí đã tiêu tốn hàng tỷ đô la, số tiền này có thể được sử dụng để nuôi dân hoặc xây dựng bệnh viện, trường học. Thay vào đó, chính phủ lại chọn chế tạo bom trong khi trẻ em đang chết đói trên đường phố.
Chương trình hạt nhân cũng khiến Triều Tiên bị cô lập hơn nữa vì các quốc gia đã áp đặt các lệnh trừng phạt để trừng phạt họ vì việc chế tạo vũ khí. Các lệnh trừng phạt này càng khiến cuộc sống của người dân trở nên khó khăn hơn, trong khi giới tinh hoa vẫn sống trong xa hoa.
Các vụ thử nghiệm hạt nhân đã gây ô nhiễm một số khu vực trong nước, dẫn đến tỷ lệ dị tật bẩm sinh và ung thư cao hơn ở những khu vực gần các bãi thử, nhưng chính phủ đã che giấu thông tin này và tiếp tục tiến hành các cuộc thử nghiệm.
9. Thoát khỏi cơn ác mộng
Việc trốn thoát khỏi Triều Tiên là một trong những việc nguy hiểm nhất. Chính phủ sẽ bắn chết những người cố gắng trốn thoát và trừng phạt gia đình họ một cách tàn bạo.
Hầu hết những người trốn thoát phải đi qua Trung Quốc trước, nhưng điều đó vô cùng nguy hiểm. Biên giới có hàng rào điện, mìn, và lính gác sẽ bắn chết bất cứ ai cố gắng vượt biên.
Nhiều người đã chết khi cố gắng vượt biên. Ngay cả khi đến được Trung Quốc, họ vẫn không an toàn.
Trung Quốc có thỏa thuận với Triều Tiên để trả lại những người trốn thoát, điều đó đồng nghĩa với cái chết hoặc bị đưa vào trại tù. Những người trốn thoát phải lẩn trốn ở Trung Quốc và tìm cách đến Hàn Quốc hoặc các quốc gia khác sẽ bảo vệ họ. Hành trình đến tự do thường mất nhiều năm và tốn hàng ngàn đô la.
Nhiều người phải làm việc như những nô lệ ở Trung Quốc hoặc nhờ đến sự giúp đỡ của các nhà truyền giáo Cơ đốc và các nhóm nhân quyền, những người đang mạo hiểm tính mạng của mình để giúp họ. Phụ nữ trốn thoát phải đối mặt với những nỗi kinh hoàng hơn: nhiều người bị bán làm vợ cho những người đàn ông Trung Quốc hoặc bị ép buộc phải làm gái mại dâm, bị lạm dụng trong nhiều năm trước khi tiếp tục hành trình. Những người may mắn đến được Hàn Quốc hoặc các quốc gia tự do thường phải vật lộn với những chấn thương tâm lý và trầm cảm. Họ đã mất đi gia đình của mình mãi mãi và phải học cách sống trong một thế giới hoàn toàn khác. Nhiều người cảm thấy tội lỗi vì những người thân yêu bị bỏ lại.
10. Phản ứng của thế giới và tương lai
Cộng đồng quốc tế đã thử nhiều cách để đối phó với Triều Tiên, nhưng chưa có cách nào thực sự hiệu quả. Các lệnh trừng phạt kinh tế gây tổn hại cho người dân thường nhiều hơn là chính phủ. Việc đe dọa quân sự chỉ khiến Triều Tiên chế tạo thêm vũ khí. Trung Quốc là đồng minh và đối tác thương mại chính của Triều Tiên, nhưng ngay cả Trung Quốc cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi với hành vi của họ.
Nếu không có sự hỗ trợ từ Trung Quốc, chính phủ Triều Tiên có thể sụp đổ chỉ trong vài tháng.
Hàn Quốc muốn thống nhất với Triều Tiên, nhưng điều đó vô cùng tốn kém và khó khăn vì hai quốc gia đã bị chia cắt hơn 70 năm và giờ đây là hai xã hội hoàn toàn khác biệt. Mỹ và các quốc gia khác đã thử đàm phán, nhưng Triều Tiên luôn thất hứa. Gia đình Kim không có ý định từ bỏ quyền lực hay thay đổi hệ thống.
Thực tế đáng buồn là hàng triệu người Triều Tiên có lẽ sẽ tiếp tục phải chịu khổ đau cho đến khi chính phủ sụp đổ từ bên trong. Điều này có thể xảy ra nếu người dân quá tuyệt vọng mà nổi dậy, quân đội chống lại gia đình Kim, hoặc vấn đề kinh tế trở nên quá tồi tệ khiến hệ thống tan rã.
Một số chuyên gia cho rằng sự thay đổi có thể đến từ thế hệ trẻ Triều Tiên, những người sẵn sàng mạo hiểm và thách thức quyền lực.
Thông tin từ thế giới bên ngoài đang dần len lỏi vào Triều Tiên qua các thiết bị USB lậu, phát thanh radio, và những người trốn thoát trở về với những câu chuyện của họ.
Nhưng sự thay đổi cũng có thể rất nguy hiểm. Nếu chính phủ Triều Tiên sụp đổ đột ngột, nó có thể gây ra tình trạng hỗn loạn, khủng hoảng người tị nạn, và thậm chí cả tai nạn hạt nhân, vì đất nước này sở hữu vũ khí hạt nhân và vũ khí hóa học có thể rơi vào tay sai.
Kết luận: Một quốc gia bị cầm tù
Triều Tiên là một trong những thất bại lớn nhất của nhân loại. Trong thế kỷ 21, 25 triệu người đang bị một nhóm lãnh đạo tàn ác bắt làm con tin, những kẻ chỉ quan tâm đến quyền lực và thú vui của mình.
Gia đình Kim đã tạo ra một hệ thống tàn bạo và hiệu quả trong việc kiểm soát con người, kéo dài qua ba thế hệ.
Họ đã biến cả đất nước thành nhà tù và sân chơi cá nhân của mình. Trong khi Kim Jong-un đang tận hưởng những chuyến du ngoạn trên du thuyền xa hoa, những món ăn thượng hạng và “đội vui thú” của mình, thì hàng triệu người dân lại phải đi ngủ với cái bụng đói mỗi đêm.
Trong khi ông ta chế tạo vũ khí hạt nhân để đe dọa thế giới, thì trẻ em trong nước lại chết vì những căn bệnh có thể chữa trị bằng những loại thuốc đơn giản. Điều đau lòng nhất là người dân Triều Tiên không khác gì những người dân ở bất kỳ nơi nào khác trên thế giới.
Họ yêu thương gia đình, muốn cuộc sống tốt đẹp hơn cho con cái, và mơ về tự do.
Nhưng họ bị mắc kẹt bởi địa lý, lịch sử, và một chính phủ đang đối xử với họ như những tài sản. Triều Tiên cho thấy điều gì sẽ xảy ra khi quyền lực trở nên hoàn toàn tha hóa, và khi thế giới không bảo vệ được những người vô tội khỏi những chính phủ tàn ác.
Đó là lời nhắc nhở rằng tự do và nhân quyền là những điều quý giá mà chúng ta không bao giờ được xem nhẹ. Câu hỏi ám ảnh là:
Thế giới sẽ để cơn ác mộng này kéo dài bao lâu nữa?
Và cần phải làm gì để cuối cùng giải phóng người dân Triều Tiên khỏi quốc gia tù đày của họ?
Cho đến ngày đó, 25 triệu người sẽ tiếp tục sống trong bóng tối trong khi nhà lãnh đạo của họ sống trong xa hoa. Câu chuyện của họ là một thách thức đối với tất cả chúng ta, những người đang sống trong tự do, để không bao giờ quên những người đang bị giam cầm.
Thu Phương - © Báo TIN TỨC VIỆT ĐỨC
biên dịch từ Secret Travek Routes
© 2025 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC