Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp. Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở. Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy, tại sao có những người sau này ra đời rất hạnh phúc thành đạt, có người giàu sớm, có người cả đời chỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầm chỗ?
Chia sẻ
Khi chúng ta già tới mức chỉ có thể ngồi trên ghế nhún, thậm chí là trên xe lăn, bạn sẽ phát hiện ra rằng, nhà cao cửa rộng, quyền thế công danh cũng không bằng nửa đêm, sáng sớm chồng bật đệm sưởi và trìu mến hỏi han bạn.
Trong cuộc sống, có rất nhiều bài học được nói đi nói lại nhưng bạn vẫn không tin cho đến mãi lâu sau mới ngộ ra sự đúng đắn của nó như thế nào.
Tam thập nhi lập, ở độ tuổi 30 nghĩa là bạn đã trưởng thành và tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình. Tuy nhiên, đây cũng là thời điểm bạn dễ mắc phải những sai lầm lớn về tiền bạc.
Làm người phải học cách chừa lại cho người khác một đường lui, bất kỳ việc gì cũng đừng nên làm quá tuyệt tình. Mọi việc đều không tức giận, không so đo tính toán được mất thì có thể giúp con người tu dưỡng tâm tính, tôi luyện ý chí, rèn luyện một phong thái siêu phàm thoát tục, ung dung, trầm tĩnh.
Tin vào phong thủy không bằng tích đức hành thiện. Tính toán trăm phương ngàn kế cũng không bằng có được một trái tim thiện lương…
Tưởng chừng đó là việc rất đỗi bình thường trong cuộc sống nhưng thực ra, nó đang làm lãng phí cuộc đời của chúng ta mà không mấy ai để tâm.
Để con đường sự nghiệp của bạn trở nên hoàn hảo hơn, ngoài câu hỏi “Đam mê của tôi là gì?”, bạn nên suy nghĩ nhiều hơn về động lực, các thứ cần thiết, kĩ năng hay những kế hoạch sắp tới của mình.
Khi nhà nhà đang trải qua cái Tết sum vầy, đoàn tụ, gia đình của vị “anh hùng” nhỏ bé ấy thay nhau túc trực bên em, cố gắng lưu giữ được càng nhiều càng tốt hình ảnh về “thiên thần” của mình trong những giờ phút cuối cùng.
Khuyến khích trẻ đi làm nhằm trau dồi kỹ năng lao động, cải thiện xã hội nhưng vẫn phải đảm bảo việc học hành ở trường lớp.
Thật nực cười, nhưng tôi cũng chấp nhận một sự thật, không phải mình có năng lực là người ta sẽ biết trân trọng.