Thay vì dựa vào tư cách thành viên NATO hay lực lượng bộ binh nước ngoài, trọng tâm của chiến lược này là một khoản đầu tư quân sự lên tới hàng tỷ euro, do Đức và các quốc gia châu Âu khác tài trợ, nhằm đảm bảo sự tồn tại và an ninh lâu dài của đất nước sau khi lệnh ngừng bắn được ký kết.
Những loại vũ khí mới như tên lửa hành trình "Flamingo" đang mang lại hy vọng cho các nhà chiến lược quân sự
. Đây là lần đầu tiên Ukraine phát triển một hệ thống tên lửa hạng nặng có khả năng tiếp cận và tiêu diệt các mục tiêu chiến lược sâu trong lãnh thổ Nga. Với tầm bắn gần 3.000 km và khả năng mang theo một tấn thuốc nổ, tên lửa Flamingo được kỳ vọng sẽ đóng vai trò răn đe quan trọng cho Ukraine sau chiến tranh, theo nhận định của chuyên gia an ninh Fabian Hoffmann.
Ông tin rằng một kho vũ khí gồm 2.000 đến 4.000 tên lửa hạng nặng và tên lửa hành trình, có thể được phóng nhanh chóng sau một cuộc xâm lược mới của Nga, sẽ đủ sức phá vỡ và hủy diệt toàn diện tiềm năng kinh tế của đối phương, khiến Moscow phải cân nhắc kỹ lưỡng về hành động gây hấn trong tương lai.
Cam kết an ninh mạnh mẽ: Tầm nhìn về Ukraine tự chủ về quốc phòng
Tên lửa hành trình Flamingo có chi phí sản xuất ước tính dưới một triệu euro, rẻ hơn đáng kể so với các sản phẩm phương Tây, nhưng việc xây dựng một kho vũ khí quy mô lớn vẫn đòi hỏi một dự án trị giá hàng tỷ đô la mà Ukraine sẽ phải đối mặt với nhiều thách thức để tự xoay sở.
Mặc dù con đường phía trước còn dài, với những nghi ngờ ban đầu về độ chính xác trong cuộc thử nghiệm gần đây ở Crimea và khả năng sản xuất hàng loạt, hướng đi chiến lược đã rõ ràng.
Các chuyên gia nhấn mạnh rằng Ukraine cần sự hỗ trợ mạnh mẽ, cả về kỹ thuật lẫn tài chính, để có thể tự cứu mình.
Việc phát triển vũ khí tấn công sâu có khả năng sản xuất hàng loạt như Flamingo được xem là đảm bảo an ninh mạnh mẽ nhất, bất kể kết quả của cuộc chiến hay sự hỗ trợ từ các đồng minh châu Âu và Mỹ.
Công nhân kiểm tra tên lửa hành trình Flamingo tại một nhà máy bí mật thuộc sở hữu của nhà sản xuất Fire Point. © Efrem Lukatsky/AP/dpa | Efrem Lukatsky
Tái vũ trang được xem là xương sống của một giải pháp hậu chiến và là trụ cột trung tâm trong các đảm bảo an ninh mà phương Tây cam kết với Ukraine.
Giới chính trị tại Berlin đang thảo luận về một cách tiếp cận ba mũi nhọn: viện trợ tài chính, hợp tác củng cố ngành công nghiệp vũ khí Ukraine và cung cấp vũ khí trực tiếp.
Mô hình Israel, nơi Hoa Kỳ hỗ trợ thông qua quan hệ đối tác an ninh mà không cần tham gia liên minh chính thức, là một ví dụ điển hình.
Ukraine, với lực lượng vũ trang đã được thử thách trong chiến tranh hiện đại và một ngành công nghiệp vũ khí lớn từ thời Liên Xô, có tiềm năng tự chủ cao. Mặc dù quy mô đã thu hẹp, hơn 800 công ty nhà nước và tư nhân với 300.000 lao động lành nghề hiện đang sản xuất vũ khí, đáp ứng một phần đáng kể nhu cầu, đặc biệt là 100% nhu cầu về máy bay không người lái.
Bên cạnh đó, các hệ thống vũ khí khác như tên lửa phóng loạt Vilkha-M, lựu pháo tự hành 2S22 Bohdana và tên lửa chống hạm Neptune cũng đang được đánh giá cao.
Nguồn lực để tăng cường sản xuất vũ khí: Thách thức tài chính của Ukraine
Mặc dù có tiềm năng nội lực mạnh mẽ, các nhà sản xuất Ukraine vẫn phụ thuộc vào linh kiện nhập khẩu, đặc biệt là động cơ cho máy bay không người lái tầm xa và tên lửa hành trình.
Tuy nhiên, sản xuất tại Ukraine nhìn chung nhanh hơn và tiết kiệm chi phí hơn so với các nước như Đức hay Hoa Kỳ, đồng thời cho phép thử nghiệm thiết bị quân sự ngay trên thực tế. Để khai thác tối đa những lợi thế này, Ukraine đang đối mặt với sự thiếu hụt nguồn vốn trầm trọng.
Chính phủ Kiev ước tính năng lực sản xuất có thể đạt giá trị 35 tỷ đô la trong năm nay, tăng vọt so với con số 1 tỷ đô la trước chiến tranh.
Tuy nhiên, Ukraine chỉ có thể tự huy động được khoảng một phần ba số vốn cần thiết, dẫn đến khoản thiếu hụt lên tới 24 tỷ đô la.
Hệ thống tên lửa phòng không mặt đất Patriot. Các nước châu Âu đang tài trợ mua thêm hệ thống từ Hoa Kỳ để củng cố hệ thống phòng không của Ukraine về lâu dài. © DPA Images | Pawel Supernak
Nhiều quốc gia châu Âu, bao gồm Đức, đã cam kết hỗ trợ tài chính, nhưng nhu cầu của Ukraine vẫn còn rất lớn. Đan Mạch đang tiên phong trong mô hình mua sắm trang thiết bị trực tiếp từ Ukraine.
Song song đó, một hệ thống mua sắm mới do NATO hỗ trợ đang được triển khai nhằm thu hẹp khoảng cách công nghệ, theo đó các nước châu Âu sẽ mua vũ khí từ Hoa Kỳ và cung cấp cho Ukraine.
Một gói hỗ trợ ban đầu đã được phê duyệt, và Tổng thống Zelensky đã đề xuất tổng giá trị lên tới 90 tỷ euro. Đức, cùng với các quốc gia khác, đang nỗ lực tăng cường năng lực phòng không cho Ukraine về lâu dài và tiếp tục huấn luyện binh sĩ.
Berlin đã cam kết trang bị cho bốn lữ đoàn bộ binh cơ giới, bao gồm xe bọc thép chở quân, và bắt đầu sản xuất vũ khí chính xác tầm xa như tên lửa hành trình cùng với Ukraine, nhấn mạnh việc sản xuất này sẽ diễn ra tại Ukraine và "không có giới hạn tầm bắn".
Chiến lược "nhím thép": Liệu Nga có chấp nhận trong thỏa thuận hòa bình?
Sự hợp tác này được tài trợ từ gói viện trợ quân sự mới trị giá 5 tỷ euro, tập trung vào các hệ thống vũ khí có khả năng tấn công sâu vào lãnh thổ Nga, bao gồm kho vũ khí, trung tâm chỉ huy, sân bay và máy bay.
Các mối quan hệ đối tác giữa các công ty quốc phòng Đức và Ukraine đang ngày càng phát triển, điển hình là việc Rheinmetall vận hành một nhà máy bảo dưỡng và sửa chữa xe bọc thép, cùng với kế hoạch xây dựng nhà máy sản xuất xe chiến đấu bộ binh Lynx.
Mô hình "giúp đỡ để tự cứu" này giúp các quốc gia phương Tây tăng cường đáng kể năng lực hành động của Ukraine, xây dựng một lực lượng vũ trang thông thường hùng mạnh. Tuy nhiên, nếu năng lực răn đe không đủ tin cậy, Nga có thể sẽ tìm cách thử nghiệm nó. Việc nâng cấp hệ thống quốc phòng của Ukraine có thể mất từ 10 đến 15 năm, cho thấy đây không phải là một giải pháp ngắn hạn.
Tổng thống Zelensky đã tính toán rằng, nếu không có bảo đảm từ NATO, Ukraine sẽ cần một đội quân 1,5 triệu binh sĩ và tăng gấp đôi số lữ đoàn chiến đấu lên 220, điều này đặt ra những thách thức to lớn cho đất nước.
Chuyên gia an ninh Hoffmann dự đoán Tổng thống Nga Vladimir Putin sẽ kiên quyết yêu cầu giải trừ quân bị và hạn chế tầm bắn tên lửa của Ukraine trong bất kỳ thỏa thuận hòa bình nào.
Tuy nhiên, Zelensky và các nhà lãnh đạo châu Âu dường như đang thúc đẩy "chiến lược nhím" như một lằn ranh đỏ, coi đó là yêu cầu tối thiểu cho một thỏa thuận hòa bình, thay vì tư cách thành viên NATO hay lực lượng bộ binh hùng hậu của khối này.
Phạm Hương - © Báo TIN TỨC VIỆT ĐỨC
© 2025 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC