Trong không khí thiêng liêng của ngày lễ Vu Lan, giữa bộn bề cuộc sống nơi đất khách, tấm lòng người con lại hướng về quê hương, nơi cha mẹ vẫn ngóng trông từng ngày.
Đây là dịp để mỗi người con bày tỏ lòng hiếu thảo, dù chỉ qua một lời cầu nguyện bình an từ phương xa, nhắc nhở về công ơn sinh thành dưỡng dục.
Vu Lan và nỗi lòng người con xa xứ
Hôm nay, trong không khí thiêng liêng của ngày lễ Vu Lan, lòng tôi lại lặng đi khi nghĩ về cha mẹ nơi quê nhà. Giữa nhịp sống hối hả và xa lạ của nước Đức, những ký ức về gia đình, về cội nguồn càng trở nên sâu đậm.
Vu Lan không chỉ là mùa để mỗi người con báo hiếu, mà còn là dịp để chúng ta chậm lại, nhìn về quá khứ và tri ân công ơn sinh thành dưỡng dục. Nếu ở Việt Nam, tôi có thể tự tay thắp một nén nhang, dâng lên cha mẹ một bông hồng cài áo đầy ý nghĩa, thì ở nơi đất khách này, tôi chỉ có thể gửi gắm những lời cầu nguyện chân thành, mong cha mẹ luôn mạnh khỏe và bình an.
Sự xa cách về địa lý càng làm tôi thấm thía hơn tình cha nghĩa mẹ. Mỗi cuộc gọi video ngắn ngủi, mỗi câu hỏi thăm giản dị như “Con ăn uống thế nào?”, hay “Ở bên đó có lạnh không?” đều khiến tim tôi nghẹn ngào.
Giá trị của tình thân không biên giới
Những điều nhỏ bé ấy, tưởng chừng đơn giản, lại chính là biểu hiện của tình thương vô bờ bến mà cha mẹ dành cho con cái. Dù không có những bông hồng đỏ để cài lên áo trong ngày Vu Lan nơi xứ người, trong sâu thẳm trái tim, tôi luôn nâng niu và biết ơn tình yêu thương, sự hy sinh lớn lao ấy.
Lòng biết ơn và thương kính đó vượt qua mọi khoảng cách địa lý, là sợi dây vô hình nhưng vững chắc kết nối tôi với gia đình. Nó nhắc nhở tôi về trách nhiệm và tình cảm mà mình dành cho đấng sinh thành.
Tôi thành tâm cầu mong cha mẹ tôi và tất cả các bậc làm cha làm mẹ trên thế gian này luôn được mạnh khỏe, sống vui vẻ và bình an.
Lời nhắn nhủ từ trái tim
Cũng trong ngày lễ đặc biệt này, tôi muốn gửi một lời nhắn nhủ đến tất cả những ai còn may mắn có cha mẹ bên cạnh: Hãy trân trọng từng khoảnh khắc sum vầy, từng bữa cơm gia đình và từng lời hỏi han.
Thời gian trôi qua rất nhanh, và những giây phút quý giá đó sẽ trở thành kỷ niệm không thể tìm lại được. Còn đối với những người đã mất cha mẹ, mong rằng bóng hình thân thương ấy sẽ luôn được giữ gìn trong tim, trở thành nguồn động lực và sự an ủi.
Vu Lan, không chỉ là một ngày lễ, mà là mùa của tri ân, của yêu thương và của sự gắn kết giữa những người thân trong gia đình. Đó là dịp để chúng ta thể hiện lòng hiếu thảo, dù bằng cách này hay cách khác, dù ở gần hay ở xa.
© 2025 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC